Hồi Sinh

Xã hội - Ngày đăng : 10:10, 06/03/2018



Dù muốn hay không thì nàng xuân xinh đẹp vẫn cứ gõ cửa mọi nhà, ghé thăm tất cả, rồi lại vội vã ra đi, cũng vô tình như những anh chàng mưa bão trái mùa và nóng nảy.

Năm nay Tết sớm. Nó tất bật với công việc cuối năm bù đầu với đồng lương ít ỏi. Biết làm sao được, thời buổi kinh tế eo sèo, khó khăn. Đến châu Âu, châu Mỹ hiện đại ở tít phương trời nào kia cũng còn thất nghiệp kia mà…

Nó tự an ủi mình và bằng lòng với những gì mình có. Một góc nhà thuê nhỏ, có ô cửa sổ bé xíu nhìn ra căn hẻm lúc nào cũng đông đúc kẻ mua, người bán, nhộn nhạo, cái tủ vải nhỏ đựng vài bộ quần áo phối với nhau thay đổi khi cần… hai cái nồi đa năng (vì khi cần có thể thay nhau nấu nướng đủ món tả pí lù mời hai đứa bạn thân).

Hàng ngày, trên chiếc xe đạp về nhà, nó cảm nhận được Tết đang đến rất gần. Năm nay nó không về Tết. Quê xa Sài Gòn, tàu xe khó khăn, đi lại tốn kém bằng cả tháng làm việc. Nó gửi số tiền đó về để mẹ sắm Tết và chữa bệnh. Mẹ lam lũ, vất vả cả đời với ruộng nương.

Mấy năm nay không hiểu sao mẹ đau bệnh liên miên, làm lụng không đủ tiền chữa bệnh. Nó nhớ mẹ và em đến trào nước mắt. Nó nhớ ngôi nhà nhỏ ở làng quê nghèo. Nó nhớ làn gió mát của Đầm Trà Ổ sinh sôi con cua, con tép, cưu mang những người dân nghèo xác xơ nhưng cần mẫn…

Hai mươi chín Tết. Nó hoà vào dòng người đi chợ hoa. Cơ man nào hoa đẹp. Những cây mai có giá bằng tiền lương nó đi làm mười năm trời. Nó tần ngần trước những cành đào Nhật Tân Hà Nội, những nụ hoa chúm chím và ửng hồng như đôi môi thiếu nữ mời gọi. Nghe nói ở Hà Nội hoa đào càng nở đẹp. Khi nào nó mới biết Hà Nội?

Hai triệu một cành đào. Nó lắng nghe và đi qua. Một chút thèm thuồng, một chút tiếc nuối. Khi nào nó mới mua được cành đào Nhật Tân về cắm trong nhà ngày Tết?

Nó lấy xe đạp ra về. Cạnh bãi xe có mấy cành đào Nhật Tân không chịu nổi nắng Sài Gòn, héo nụ bị vất nằm chỏng chơ. Nó cúi xuống nhặt một cành bung tròn nhỏ, mình sẽ mua những bông hoa đào giả gắn lên cũng đẹp... Nó sung sướng mỉm cười.

Nó cắm cành đào vào trong xô nước, vẩy một ít nước lên những cành chi chít nụ trắng đang buồn bã héo rũ, tội nghiệp em quá, sao chưa kịp nở đã vội héo tàn?

Nó chìm vào giấc ngủ say nồng, trong ngọt ngào mát mẻ của đêm mùa xuân, quên hẳn cành đào.

Sáng hôm sau tỉnh giấc, nó không tin vào mắt mình: Cả cành đào bừng lên sức sống. Không còn là cành đào khô héo hôm qua. Những nụ hoa héo hắt bừng tỉnh dậy, hé bung nụ hồng, tròn căng, những bông hoa nở xinh tươi đẹp như tranh vẽ.

Nó mở cửa sổ đón gió xuân vào. Ngày mai, hai đứa bạn đến chơi sẽ vô cùng ngạc nhiên…

NGUYỄN HOÀI SÂM
Theo Đặc san Kiểm toán số 68 ra tháng 02/2018