Bảo đảm cơ sở pháp lý cho quản lý, bảo vệ tài nguyên nước
Pháp luật - Ngày đăng : 07:45, 21/06/2023
Đa số ý kiến đại biểu tán thành với sự cần thiết sửa đổi Luật, nhằm thể chế hóa đường lối, chủ trương của Đảng, khắc phục những hạn chế, bất cập của Luật Tài nguyên nước hiện hành, bảo đảm sự thống nhất với hệ thống pháp luật liên quan, đáp ứng nhu cầu hội nhập sâu rộng của đất nước.
Quan tâm đến chính sách của Nhà nước về tài nguyên nước, đại biểu Nguyễn Văn Thi (Đoàn Bắc Giang) và đại biểu Nguyễn Thị Việt Nga (Đoàn Hải Dương) đồng tình cao việc Dự thảo Luật đã bổ sung quy định: “Nhà nước có cơ chế khuyến khích tổ chức, cá nhân đầu tư nghiên cứu, ứng dụng khoa học, công nghệ tiên tiến để quản lý, bảo vệ, khai thác, sử dụng tiết kiệm, hiệu quả tài nguyên nước; xử lý nước thải đạt tiêu chuẩn, quy chuẩn kỹ thuật để tái sử dụng, xử lý nước mặn, nước lợ thành nước ngọt”.
Theo các đại biểu, đây là chính sách rất cần thiết bởi trên thế giới, việc tái sử dụng nước đã được sử dụng khá phổ biến cho nhiều mục đích khác nhau, bao gồm: nông nghiệp, công nghiệp, đô thị...
Tại Việt Nam, hiện nay, nguồn nước ngọt còn tương đối nhiều, tuy nhiên, tình trạng giảm mực nước tại một số dòng sông, việc suy kiệt nguồn nước ngầm, tình trạng hạn hán ở miền Trung, nhiễm mặn ở Đồng bằng sông Cửu Long… đang đặt ra việc phải sử dụng nước tiết kiệm, hiệu quả hơn, sử dụng nước tiếp cận theo hướng kinh tế tuần hoàn. Đồng thời, đa dạng các nguồn nước là việc làm hết sức cần thiết, Nhà nước cần có chính sách phù hợp để khuyến khích nghiên cứu, đầu tư vào lĩnh vực này.
Đại biểu Nguyễn Thị Việt Nga cũng chỉ rõ, Dự thảo Luật quy định về việc ưu tiên đầu tư, tìm kiếm, thăm dò, khai thác nguồn nước và có chính sách ưu đãi đối với các dự án đầu tư, khai thác nước để cấp nước sinh hoạt, sản xuất cho nhân dân các vùng miền núi, vùng đồng bào dân tộc thiểu số, vùng biên giới, hải đảo, vùng có điều kiện kinh tế - xã hội khó khăn và đặc biệt khó khăn, vùng khan hiếm nước ngọt.
Theo đại biểu, để chính sách này có thể đi vào thực tế cuộc sống, cần làm rõ việc ưu tiên các chính sách ưu đãi được thực hiện như thế nào để có cơ chế để triển khai thực hiện hiệu quả.
Trong khi đó, đại biểu Nguyễn Thị Ngọc Xuân (Đoàn Bình Dương) đề nghị, Dự thảo Luật cần bổ sung rõ ràng hơn nội dung quản lý nhà nước của Chính phủ, trong đó ban hành các văn bản quy phạm pháp luật dưới luật; xây dựng, tổ chức bộ máy, con người đảm bảo nguồn tài chính để quản lý, bảo vệ, phát triển, tái tạo tài nguyên nước quốc gia; hợp tác quốc tế trong đảm bảo an toàn, an ninh nguồn nước.
Đặc biệt là ban hành cơ chế phối hợp liên ngành trong từng lĩnh vực về quản lý, bảo vệ, phát triển tài nguyên nước và xử lý các sự cố, thảm họa liên quan đến tài nguyên nước. Đồng thời, cần có báo cáo định kỳ về thực trạng giải pháp số lượng, chất lượng tài nguyên nước cho Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp.
Tán thành việc Dự thảo Luật phân cấp nhiều nội dung quản lý nhà nước về tài nguyên nước đến UBND cấp xã song đại biểu Xuân cho rằng, cần tính toán đến phân bổ nguồn lực và các điều kiện đảm bảo để Luật đi vào cuộc sống. Trong đó, cần phân cấp để lại 100% nguồn thu ngân sách nhà nước cho địa phương để thực hiện các nhiệm vụ hoạt động bảo vệ môi trường, bảo vệ tài nguyên nước.
Theo đại biểu Tráng A Dương (Đoàn Hà Giang), quản lý tài nguyên nước là quản lý đa ngành, tổng hợp, nhiều yếu tố, nguyên nhân gây cạn kiệt, ô nhiễm nguồn nước liên quan đến rất nhiều ngành như quá trình đô thị hóa, phá rừng, sử dụng phân hóa học, thuốc bảo vệ thực vật trong sản xuất nông nghiệp, nước thải công nghiệp, sản xuất, kinh doanh dịch vụ...
Vì vậy, đại biểu đề nghị Cơ quan soạn thảo tiếp tục nghiên cứu, rà soát, bổ sung các quy định cũng như trách nhiệm của Bộ, ngành, các tổ chức, cá nhân liên quan trong việc bảo vệ, phòng, chống suy thoái, cạn kiệt ô nhiễm nước để tạo cơ sở pháp lý đầy đủ cho việc sử dụng, bảo vệ nguồn tài nguyên nước.